Tiếng yêu thương chưa thốt được lần nào
Cho tâm tư thét gào trong hoang vắng
Cứ mãi tìm người bão tố trào dâng…
Mà lòng này đã được mấy lâng lâng
Anh yêu dấu tận phương nào xa lạ
Bước chân buồn phiêu bạt mãi nghìn xa
Mà mộng nào như mới ước hôm qua…
Ôi,
Có thể nào cay đắng đã đi qua
Anh nhận ra em giữa ngàn hoa nắng
Giữa biển trời xanh tung trào bọt trắng
Để bên người yêu dấu ấy bâng khuâng…
Vâng,
Em trở về đúng nghĩa của riêng em
Trái tim ngân e ấp biết bao lời
Và duyên dáng nụ cười tươi nắng mới
Để mãi yêu anh yêu đến muôn đời…
Bài thơ hay nhưng buồn đến nao lòng em à
Trả lờiXóa[img]http://status.danhngon360.com/wp-content/uploads/2013/03/status-tam-trang307.jpg[/img]
Hoa Điệp kia sao vàng đến thế?
Trả lờiXóaCó phải bởi nắng nhẹ mùa Thu
Cơn gió kia sao dịu nhẹ đến thế
Để lá vàng bay vút những tầng không
Sao trời kia xanh trong đến thế
Để mắt Em sâu thẳm trong chiều
Cướp hồn tôi thả vào miền yên ả
Đưa tôi qua giấc mơ nhẹ nhàng
Ôi,
Trả lờiXóaNàng Violet của anh !
Sao mà dạt dào yêu dấu quá…
Yêu em yêu biết nhường nào, em ơi…
Chúc em tối ngon giấc dịu ngọt
Trả lờiXóaMà tràn đầy dấu yêu em nhé…
[img]http://i817.photobucket.com/albums/zz95/tyeu05/007v054olit_zpsfb88fcec.gif[/img]
Thơ hay quá !
Trả lờiXóaGhé thăm bạn ! Chúc sức khỏe và thành công nhé